Chia Tay Người
Đến lúc phải chia tay người thôiNhớ sớm mai vàng nắng bên trời
Con đường vắng không còn ai nữa
Hoa giấy nghiêng màu theo mấy nơi
Tháng Ba thay thảm lá me gầy
Mưa đầu mùa rớt hạt qua tay
Vậy đó, bỗng nhiên thành quá khứ
Tôi lạnh người phủ dấu bụi bay
Có một mùa xuân không trở lại
Trên áo phai và mắt môi người
Tôi trải hết tấm lòng thơ dại
Thương cuộc tình trong héo ngoài tươi
Đêm thức giấc tôi tìm sợi tóc
Người rất xa hương đọng gối nằm
Ngoài lối cũ nghe con dế khóc
Dế ơi đừng tiếc chuyện trăm năm
Đến lúc phải chia tay người rồi
Đường mưa bay tôi chỉ tôi thôi
Ngước mặt nhìn một màn mưa trắng
Bóng ai xa biền biệt cuối trời.
Từ Kế Tường