Wednesday, June 15, 2005

Chiêu Quân

Tuyết lạnh che mờ trời Hán Quốc
Tỳ bà lanh lảnh buốt cung Thương
Tang tình năm ngón sầu dâng lệ
Chiêu Quân sang Hồ xừ hồ xang

Đây Nhạn Môn Quan đường ải vắng
Trường Thành xa lắm Hán Vương ơi !
Chiêu Quân che khép mền chiên bạch
Gió bấc trời Phiên thấm lạnh rồi

Ngó lại xanh xanh triều Hán Đế
Từng hàng châu lệ thấm chiên nhung
Quân vương chắc cũng say và khóc
Ái khanh ! Ái khanh ! Lời nghẹn ngùng

Hồ xang hồ xang xự hồ xang
Chiêu Quân nàng ơi lệ dâng hàng
Lã chã trời Phiên mưa tuyết xuống
Chiêu Quân sang Hồ, xừ hồ xang .
Quang Dũng (1937)



NGÂM LẠI KHÚC CHIÊU QUÂN

Đêm ấy Chiêu Quân lìa Hán quốc
Chiều nay cánh nhạn lạc chân trời
Ngồi buồn ngâm lại bài thơ cũ
Rưng rức từng hàng tủi tủi rơi

Đêm ấy Chiêu Quân tỳ bà lệ
Tơi tả lòng Vương dạ tái tê
Đêm nay đất khách người trai lạ
Còn nghe nhỏ giọt lạnh đê mê

Chiêu Quân ngày ấy thân kiều nữ
Sang Hồ chân bước hận thiên thu
Trời Phiên ngoảnh lại xanh triều Hán
Đường đường châu ngọc thả tương tư

Chiên bạch thời gian cát bụi rồi
Người xưa lạc gót ngự hồn tôi
Đêm nghiêng chén huyết trăng mời mọc
Sênh phách tan tành sao trôi trôi

Hồ xang hồ xang xự hồ xang
Ngâm thơ rót rượu chờ đêm tàn
Chiêu Quân chắc cũng say và khóc
Thương người cô lữ cửa nhà tan ...

Phạm Hoàng Đan (1997)